Mấy hôm nay trời mưa tầm tã, cũng mùa này năm ngoái, mỗi lần trời mưa là em lại gọi cho anh, dặn dò anh lái xe cẩn thận, vì anh lúc nào cũng dong ruổi một mình, có khi phải lái xe mấy tiếng đồng hồ trong trời mưa gió. Và mỗi lần đi đâu về anh cũng mua quà cáp cho em, em thật vui, mặc dù đã gần 40, mà em cứ ngỡ như thời mới lớn, cứ bồi hồi vui sướng khi anh gọi. Cả anh và em đều biết rằng mình không bao giờ đến được với nhau, nhưng trong thâm tâm em lại yêu anh mất rồi. Em vẫn biết em và anh như hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau, mặc dù em và anh chưa nói với nhau một lời, chưa bao giờ nắm tay nhau, chưa bao giờ dành cho nhau một nụ hôn, nhưng cả hai đều dành cho nhau tình cảm đậm đà, chan chứa yêu thương, chỉ bằng cách nhắn tin cho nhau và gọi nhau.
Cuộc sống tất bật, bận rộn nhưng lúc nào em cũng nhớ đến anh. (Ảnh minh họa) |
Còn bây giờ sao chúng ta lại không còn gọi cho nhau nữa hả anh, anh có còn nhớ đến em không?! Em biết anh vẫn đơn độc, chắc anh nghĩ em đã quên anh rồi phải không, nhưng anh đâu biết rằng với cuộc sống tất bật, bận rộn nhưng lúc nào em cũng nhớ đến anh. Trong trái tim em lúc nào cũng có một ngăn nhỏ dành cho anh. Em luôn luôn nhớ giọng nói của anh, giọng cười của anh, anh còn nhớ em hay khen giọng cười của anh hay không?
Đã hơn nửa năm rồi em không được nghe anh nói, không được nghe anh cười, không được gặp anh. Em chúc anh luôn luôn vui vẻ hạnh phúc và may mắn trên đường đời nha anh.
Đăng nhận xét